...hát thất lạc nhauVề đây và khóc…Rồi mùa đông sẽ đến, phải không?Sẽ có một ai khác đón anh về trước cửa nhà ấm ápHạnh phúc dịu dàng như lửaHạnh phúc quắt quay như lửaChỉ xin em được hiện hữu trong anh - một đốm cháy âm thầm. Em ru anh bằng tiếng hát tim mìnhEm - loài thiên di cuối mùa thuMắc cạn....
Vắng bóng tại Sài Gòn khoảng 1 năm nay, từ nước ngoài, nhà văn Mạc Can gửi email bản thảo tập truyện ngắn mới nhất của ông cho NXB Trẻ để kịp ra mắt vào mùa hội sách lần 6. "Ba ngàn... lẻ 1 đêm" là tên tập truyện ngắn mới của tác giả Tấm ván phóng dao. Trong tập sách này, cách kể chuyện của "bác Ba......
...hoan hành trình. Ta thắp mắt em dâng cuộn trào sóng biểnBàn tay vốc cát ướm lên vành môi!Chòang vai thủy triều thả lỏng chân ngủ vùi đêm san hô mắc cạnNhân gian rớt phím nụ son nhu mì. Phong linh đêm hốc đời chớm rạngSãi tay chờ sợi tóc hóa sươngMắt mùa chớm rụng…Tim ta chớm rụng…Đóa trăng vô......
...đã nổi khùng lên với B. “Mày không về mà chăm vợ đẻ đi, học sau không được à!”. Nhưng chí trai đã quyết, lòng trai không sờn. B. dứt áo ra đi, mặc cảnh nhà ngổn ngang. Hai năm trôi qua, không gặp B., cũng không có tin tức của B., tôi nghĩ “bệnh” của B. đã thuyên giảm. Ấy vậy......
...viết điều chính mình không hiểuCó một tiếng nói vang lên, rách toạtMột cú đấm thẳng mặt tung tóe hai bốn chữ cáiY không nhìn thấy gì, con tàu thơ mắc cạn trong vũng Viên nén là cơn điênBài thơ đi tìm cái lưỡi để đọc raChữ trên giấy vây thành trìTrôi ngát như cánh buồm trên cửa sông Ngày tới với......
...chỉ còn trơ rạNhớ mùi khói đốt đồng và vị ngọt cọng cỏ gà xưa. Tuổi thơ tôi - chú dế đi hoang bỏ cánh đồng cỏ cháyDòng sông với những hạt phù sa mắc cạnGiấc ngủ mê in dấu hình hài Đi qua tuổi thơBàn chân còn bám đầy vết phèn nâu đỏTôi - gã cà cuống còn nợ thân cây lúaĐau đáu giấc mơ đồng bằngThấp......
...em?Mở mắt thì nhìn: Nhìn sâu ngực buốtEm nuôi ta lớnRồi vào cấm cungThành quách cửa đóngCòn một mình, ta buốt cả mùa đôngTiên nữ tắm sông…Tim ta mắc cạnEm hãy về xin một vạt mưa xuôi. Ta đã sống nhiều rồi cánh đồng tuổi nhỏCó về được nữa ?Khi lấm bụi rồiVà khi gây xướcKhi một mình đã bước......
Nghệ sĩ tấu hài kiêm “nhà văn trẻ” Mạc Can là một phần của Sài Gòn. Nhưng ông không lẫn vào dòng người hối hả, ông cũng không lẫn trong sự hào nhoáng ngày một nhiều hơn của “hòn ngọc Viễn Đông”. Ông vẫn một mình đi trên lối đi riêng, lối đi của phận người cần lao, của sự chiu chắt mang tính số phận.......
...về nguyên vẹnKhúc sông hiền hòa những buổi trưa hè ngụp lặnBắt con chuồn chuồn cắn rún tập bơi. Hoa bần xưa giờ vẫn còn trôiCần vó treo tuổi thơ tôi mắc cạnKhúc sông nhỏ mà tình yêu thì vô hạnNên miên man ở phía bãi bồi. Tôi - chú cá lìm kìm mãi đùa bóng nướcBiết ai giữ giùm con sóng nhỏ ngày xa?...
...xuống sân bay Tân Sơn Nhất, dù sáng sớm hay tối khuya, dù xứ này mưa hay nắng, dù chuyến đi ấy vội vã hay thong thả, tôi cũng đều gọi điện cho Mạc Can. Và lần nào ông cũng ghé qua khách sạn tôi trọ, rất đúng giờ, rồi chúng tôi lựa một góc phố nào đó, có quán cà phê nhỏ để ngồi. Lần này,......
Tìm thấy tổng cộng 40 kết quả
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!