Sức người

Thứ năm - 15/10/2009 10:30
Sức người
Những chàng trai mình trần trùng trục
Lấm lem bùn đen
Đôi bàn tay gân guốc
Hì hục
Nhịp nhàng
Cố ngăn dòng nước điên cuồng
Đục ngầu, hung tợn…

Sau lưng là làng mạc
Là những cánh đồng đang trĩu hạt
Là dáng mẹ dãi dầu
Cả cuộc đời là một chuỗi lo âu
Đời cơ cực vẫn hoàn cơ cực

Bao năm trời bám đất
Bưng bát cơm nghe nặng nghĩa tình
Mồ hôi nhọc nhằn hòa vào dòng nước mênh mông
Nghe vị đất thấm mặn nơi đầu lưỡi

Những chàng trai thay Sơn Tinh dời núi
Mơ về những mùa vàng
Mơ một ngày
Đất oặn mình hồi sinh...

Tác giả: Trương Trọng Nghĩa


 

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

Click để đánh giá bài viết

  Ý kiến bạn đọc

Cùng một tác giả

 

Xem tiếp...

Những tin mới hơn

 

Những tin cũ hơn

Bản quyền thuộc về @ Thơ Trẻ