Đời người có mấy lần được đắm trong nỗi buồn liêu xiêu
Vậy mà đôi mắt cứ thẳm sâu, quày quả lui về dĩ vãng
Tôi chạy về phía khoảng không
Nơi đôi mắt ấy ngó mong, đợi chờ vô vọng
Không thấy bóng người
Chỉ có một trời thu gió lộng và những chiếc lá vàng bay…
Ô hay! Tôi thật lạ lùng, muốn ôm xiết em vào vòng tay
Thêm một của đời tôi là nắng vàng hôm ấy
Thêm một của cuộc đời là tin yêu sau bàn tay vẫy
Ngày của thời gian thật nhỏ nhoi
Vậy mà trong tôi hơi ấm ấy đã vĩnh hằng.
Tác giả: Lê Thanh My
Ý kiến bạn đọc