Cô gái viết văn ngồi xe lăn thi hoa hậu

Chủ nhật - 14/04/2013 02:14 862 0
Đang là sinh viên ĐH President International ở Indonesia, Vương Thị Bích Việt (25 tuổi) bị tai nạn rồi gắn đời mình với chiếc xe lăn. Hiện cô là cây viết trẻ có nhiều tác phẩm được xuất bản.

Là một trong 10 thí sinh lọt vào vòng chung kết cuộc thi "Vẻ đẹp vầng trăng khuyết", Bích Việt (bút danh là Hàn Băng Vũ quê ở Vân Đồn, Quảng Ninh) bận rộn tập luyện với các bạn trước giờ lên sân khấu.

Nhận được chiếc váy dạ hội màu đỏ từ ban tổ chức, cô gái trắng trẻo ngồi trên giường ướm thử rồi quay sang nói với người bạn bên cạnh rằng chưa thấy ai đứng và mặc chiếc váy này. Bị liệt từ phần ngực xuống, khi muốn lên xe lăn, Việt phải dùng tay làm trụ rồi lết mông. Đôi chân teo tóp buông thõng xuống xe.

Mẹ hỗ trợ đi giày và mặc váy, Việt tự điều khiển xe lăn xuống tập cùng các bạn. Ảnh: Bình Minh.

Năm 2006, Việt giành được học bổng du học Indonesia khi đang chuẩn bị thi vào ĐH Hà Nội. Được sự ủng hộ của bố, Việt háo hức xách valy đi học. Từ nhỏ đến lớn, Việt chưa từng phải làm việc nhà nên mẹ cô không hiểu con gái sẽ tự lập thế nào ở Indonesia.

Sang học chậm 2 tháng, mới đầu Việt vất vả để theo kịp với các bạn trong lớp. Đăng ký học ngành du lịch nhưng được một người anh khóa trước khuyên, Việt xin học ngành PR. Khác biệt về văn hóa, ngôn ngữ khiến cô gái sinh năm 1988 mất một thời gian mới thích nghi.

Việt cho hay, trong hai kỳ đầu, cô đạt mức không bị cắt học bổng. Đến kỳ thứ ba, kết quả học tập tốt, Việt là 1 trong 14 sinh viên xuất sắc được nhà trường thưởng cho chuyến du lịch vòng quanh Indonesia.

Ở trong ký túc xá, thỉnh thoảng Việt vẫn tự đi chợ mua đồ về nấu các món Việt Nam. Cả lớp 24 người nhưng chỉ có Việt và một bạn người Lào gốc Việt là sinh viên quốc tế. Nhiều lần cả lớp nói tiếng bản địa khi thảo luận khiến hai bạn không hiểu gì. Say sưa kể lại những kỷ niệm đẹp với bạn bè thời còn đi học ở Indonesia, bỗng nhiên Việt ngừng lại: "Mọi thứ đang suôn sẻ, tốt đẹp thì em phải bỏ học giữa chừng sau lần về thăm nhà gặp nạn".

Ngồi nghe con gái nhắc lại ký ức buồn, mẹ Việt lặng lẽ quay đi chỗ khác. Hôm đó, đang trên đường từ Hải Dương về Quảng Ninh, xe của bố con Việt đâm phải đoàn tàu. Tai nạn cướp đi sinh mạng của bố, còn Việt bị gãy cổ, gãy đốt sống lưng và xương sườn. Vào viện, các bác sĩ khuyên gia đình nên đưa cô về nhà vì chấn thương quá nặng và nghĩ chắc sẽ khó qua khỏi. Ở nhà, gia đình vừa làm ma cho bố Việt, vừa chuẩn bị in ảnh cô để… thờ.

Phẫu thuật xong, Việt nằm nguyên một tư thế suốt 6 tháng. Mỗi lần mở mắt, Việt mệt mỏi không nhớ nổi ai đang ngồi cạnh mình. Tự lấy tay cấu vào chân rồi cơ thể, không thấy cảm giác, cô lờ mờ hiểu mình bị liệt. Việt bảo có lẽ mình mang tâm hồn nghệ sĩ nên thời điểm đó, cô không quá sốc. Trước đây trong giấc mơ hay một điềm báo, cô từng nhìn thấy hình ảnh mình ngồi trên xe lăn.

Nhà neo người, anh trai lúc đó đang du học Trung Quốc không về được nên mẹ đưa Việt rong ruổi khắp các bệnh viện. Suốt những ngày tháng "tạm trú" tại bệnh viện, mẹ con Việt cùng nhau học vận động, học ngồi. Ngồi được rồi, Việt tập cách lên và di chuyển xe lăn.

Trong thời gian nằm điều trị, cây bút trẻ sáng tác nhiều thơ, truyện ngắn.

Ngày còn sống, bố Việt luôn tâm nguyện cho con cái học hành đến nơi đến chốn. Khi đó, bố mẹ Việt kinh doanh bất động sản và mở công ty riêng. Bố Việt định hướng cho người con cả du học Trung Quốc còn cô con gái học tiếng Anh để sau này về phát triển khu du lịch sinh thái của gia đình. Khi tai họa dồn dập đến, kinh tế lao đao nhưng người mẹ vẫn quyết để con trai không phải nghỉ học.

Nhắc đến con gái, ánh mắt người mẹ sáng lên tự hào vì nghị lực và ý chí của Việt. "Nó chẳng bao giờ kêu đau, than trách hay tâm sự gì với mẹ. Việt tự chịu đựng nỗi đau thể xác đến mức các bác sĩ cũng phải kinh ngạc trước sức sống bền bỉ của nó. Họ đã tưởng con bé chỉ sống hết được hôm nay chứ không hy vọng ngày mai", mẹ Việt tâm sự.

Nằm điều trị ở nhà, Việt đọc nhiều sách, truyện rồi tự mày mò máy tính. Để không lãng phí thời gian, cô còn tự học vẽ và thêu. Việt sáng tác nhiều thơ, truyện ngắn rồi gửi lên các diễn đàn mạng hoặc viết bài cộng tác cho báo đài. Các tác phẩm được đăng giúp cô bớt rụt rè và tự tin hơn. Được sự động viên của mẹ, Việt ra ngoài gặp gỡ và giao lưu nhiều. Bạn bè trong giới văn chương và một số nhà văn ở Quảng Ninh cũng thỉnh thoảng tới thăm cô bé nghị lực.

Tác phẩm của Việt với bút danh Hàn Băng Vũ dần được biết tới và một nhà xuất bản đã về tận nhà để xin hợp tác. Sau đó, hai cuốn sách Bản sao không hoàn hảo Chỉ là yêu thôi mà được xuất bản. Sắp tới, Cuộc đời thật hoàn hảo, cuốn kỹ năng sống dành cho người khuyết tật của Việt sẽ được ra mắt tại Hà Nội.

Thấy con vui vẻ với công việc yêu thích, mẹ Việt bảo giờ mới đỡ lo lắng. Giờ con muốn làm gì, đi đâu, bà đều ủng hộ. Nhìn con háo hức chuẩn bị cho đêm chung kết, cách đây 6 năm, bà không thể hình dung lại có ngày này.

Việt tâm sự, ngoài cuốn sách sắp xuất bản và dự định một tác phẩm nữa cho người khuyết tật, cô vẫn ấp ủ ước mơ đi du học.

Bình Minh

Nguồn tin: VN Express

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

  Ý kiến bạn đọc

Hãy đăng nhập thành viên để trải nghiệm đầy đủ các tiện ích trên site

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây